Em thấy gì đêm nay?




Ánh nắng buổi trưa có màu cam

Từ khi nào hóa thành màu xám?

Rồi cơn mưa đổ xuống lặng trầm

Làm thứ gì đó gãy đôi

Bỗng chợt buồn vì lá cuốn hoa trôi

Thôi em cứ đi, đừng bối rối

Hãy nhìn theo người đứng đợi em dưới cơn mưa

Vì chân tình chính là hy sinh lặng lẽ

Còn lời nói đầu môi, rồi cũng sẽ trôi theo dòng đời mê mải

Em thấy gì đêm nay?

Sài Gòn đông đúc, cơn mưa dầm hay nụ cười phôi phai?

p/s: tặng một người bạn, chỉ có người yêu tâm hồn em mới yêu em thật sự, yêu là không toan tính, nhớ nhé!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến