Mùi trầm hương giữa hoàng hôn



Tôi ngồi ngắm những hạt bụi li ti
Xoay tròn trong luồng nắng chiều mỏng manh
Tiếng lanh canh từ chiếc phong linh thủy tinh
Báo rằng hoàng hôn dần tối
Những con mối có cánh bay lất phất
Mùi ẩm ướt của đất xộc lên mũi
Chắc là trời sắp đổ mưa
Người ơi xin lại gần đây thêm chút nữa
Đừng để trời mưa ướt thêm buồn
Cuộc đời như một vở tuồng
Thương lắm nhưng rồi đành phải buông
Người nói thích màu đỏ của hoa phượng
Sao lại gởi về cúc trắng tang thương
Năm tháng đã biến nỗi nhớ thành nỗi đau
Và những con mối rã cánh dưới ánh đèn đường
Bên mái hiên nhà phảng phất mùi trầm hương.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến